HUTECH - Tôi yêu! Và bạn cũng thế chứ!
Tháng tư ngày hai mươi,...giao thoa giữa ấm áp của mùa xuân và nồng nàn mùa hạ. Nắng không hẳn đã gay gắt lắm cũng chưa thể dịu dàng như là thu hay ít ỏi lúc đông về. Nắng tháng tư nhè nhẹ, trong suốt, và lấp lửng, lắm lúc xuyên ngang vài cơn mưa bất chợt. Sống ở Sài Gòn sẽ quen thôi, và biết đâu, nỗi nhớ tình yêu lại được khơi màu từ những ngày như thế! Thấm thoát, hai từ “sinh viên” còn khá lạ lẫm. Hai năm trôi qua tựa hồ như đôi lần chớp mắt. Một nữa chặng đường rồi.
Thời trung học, tôi xa ba mẹ mình "một chút" để sống với chú thím, những người tôi xem như ba mẹ thứ hai. Tôi vẫn nhớ ngày mình xách chiếc vali to tướng cộng thêm hai thùng tập sách nhìn choáng ngợp rời Long Khánh - nơi có gia đình lớn, có ba mẹ, có bé Tường, có bà nội, cô chú, anh chị,... những người yêu thương, đùm bọc tôi. Tôi ôm theo biết bao niềm hy vọng, tin tưởng được đặt vào mình, câu nói trước khi lên Thành phố thi Đại học của em gái nhỏ “Chị Quế đi, nhớ mang chiến thắng về cho gia đình nha!”, lời dặn dò ngược gió khi ngồi sau lưng ba đưa ra bến xe cùng với thật nhiều lời chúc khác,...Hai tiếng sau, Thành phố lại chật thêm một người.
HUTECH ơi! Xin nói hai tiếng: cảm ơn!
HUTECH những ngày đầu với tôi là ấm áp, là gần gũi, là thân thiện lắm, cứ như đã hẹn từ lâu. Tôi rất thích các anh chị mặc áo màu xanh thanh niên đó nha. Trông lớn lớn, hiền hiền và quan tâm nữa. Tôi mãi không quên nụ cười tỏa nắng của chị hướng dẫn tôi dù em không biết tên của chị. Ba chữ “ Tân sinh viên” khiến tôi ngồi trước nhà bó gối mà vui đến không ăn cũng thấy mãn nguyện, rồi cười thầm. Những ngày sinh hoạt đầu khóa và những lời ân cần của thầy Hiệu phó nhắc nhở chu đáo về con đường đi phía trước, đặc biệt hơn thầy dành rất nhiều lời dặn dò với những bạn xa quê, xa gia đình - những bạn xa cách tình thương và có thể là "mồi ngon" của cám dỗ. Cảm ơn thầy đã giúp chúng em ý thức hơn, xác định rõ ràng đích đến của mình “ khi nhìn thẳng vào mục tiêu, ta sẽ không còn thấy chướng ngại vật”. Mỗi khi vấp ngã hay lung lay trong cuộc sống hay chút buồn về học tập. Em luôn nhớ lời dạy của thầy và ánh nhìn thương yêu của ba mẹ.
Trường tôi Kỹ thuật Công nghệ, ngày mai sáng tươi đang về,...!
Một ngôi trường sạch đẹp, văn minh, không khói thuốc lá,…lại nồng hậu tình người thế kia. Tôi hạnh phúc biết bao lời chào mừng của thầy: “… dù là …… nhưng với HUTECH, các em là thành viên của ngôi trường này,…. Chào mừng các em là Tân sinh viên của Trường”. Nơi đây, tôi đã sống, học tập, làm việc. Tôi trở thành một cán bộ Đoàn máu lửa, ham thích hoạt động, các phong trào, nhờ thế mà tôi đã có rất nhiều bạn bè, nơi tôi tìm được những người bạn thân hợp “ gu”, hợp “ tính” sát cánh bên nhau. Nơi đây, tôi có rất nhiều thầy cô tôi quý mến, có những người thầy dẫu chưa bao giờ giảng dạy tôi bất kỳ bài học nào trên lớp, nhưng họ làm một nhiệm vụ khác, họ lắng nghe, khuyến khích, động viên và giúp đỡ tôi rất nhiều vì những vướng ngại trong cuộc sống không may gặp phải, họ sẵn sàng xa xôi đường trưa nắng giúp tôi đòi lại công lý và bảo vệ tôi như đứa con, như người em ruột thịt. Nơi đây, tôi có thể tham gia nhiều câu lạc bộ học thuật, hoạt động nghiên cứu, câu lạc bộ tình nguyện bổ ích. Tôi có dịp rèn luyện, trải nghiệm và lớn lên. Nơi đây, tôi nhận được những bài học hay trên lớp, không chỉ là chữ hay số mà đó còn là văn phong, là đạo lý đẹp để hoàn thiện mình hơn. Khi xa trường rồi, chắc rằng, tôi sẽ luyến lưu đến tận vòm cây, hàng ghế, đến những điều tưởng chừng vô tri nhất như bốn bức tường, xa rời giai điệu thân quen, tự hào và kiêu hãnh:
“Trường tôi Kỹ thuật Công nghệ,
Ngày mai sáng tươi đang về.
Dựng xây những công trình mới,..."
Tất cả đều là những dòng thật tâm trong tôi. Đâu là lựa chọn buổi ban đầu. Như một cơ duyên, tôi đã yêu trường như thế đó. Với tôi HUTECH là cả một niềm tự hào! HUTECH ơi! Xin nói hai tiếng "cảm ơn!".
Bài dự thi của sinh viên Thiêm Quế Anh
Lớp: 11DTNH02
Khoa Kế toán - Tài chính - Ngân hàng
www.facebook.com/queanh.thiem