Trong ký ức thời sinh viên của tôi, những năm tháng học tập tại mái trường Đại Học Công Nghệ TP. Hồ Chí Minh – HUTECH có lẽ đã lưu giữ giùm tôi những kỷ niệm đẹp và trong trẻo nhất.
HUTECH có lẽ đã lưu giữ giùm tôi những kỷ niệm đẹp và trong trẻo nhất
Tôi vào trường một buổi sáng mùa thu, khi những sợi nắng vàng mắc víu trên tán bàng xanh lá đã trở nên xa lắc xa lơ, nhường chỗ cho buổi đầu thu đón chào những tân sinh viên mới bỡ ngỡ bước chân vào cổng trường ĐH Công Nghệ TP. Hồ Chí Minh - HUTECH. Khép nép dưới cầu thang máy, tôi cảm giác mình như chưa lớn hẳn lên và pha chút tự hào khi đeo lên phía trên ngực mình thẻ sinh viên của trường... Bạn bè tôi ai cũng tự hào về ngôi trường có bề dày thành tích 20 năm đã đào tạo biết bao nhiêu thế hệ trưởng thành. Cứ mỗi lần đi vào ngôi nhà ấy - nơi lưu giữ những tấm bằng khen, huân chương, huy chương... là trong lòng mỗi chúng tôi ai cũng tăng thêm ý chí phấn đấu, phải học tập, rèn luyện thật tốt để xứng đáng với ngôi trường uy nghiêm, với những gì tốt đẹp theo truyền thống xưa nay. Đã 20 năm đào tạo và phát triển, những thành tích mà các thầy cô và các thế hệ sinh viên HUTECH đã đạt được chắc chắn sẽ luôn là niềm tự hào trong sự nghiệp giáo dục của ngôi trường này. Và tôi tin chắc chắn trong tương lai, trường sẽ còn đạt được nhiều thành công hơn nữa.
Bạn bè tôi ai cũng tự hào về ngôi trường có bề dày thành tích 20 năm
Tháng 5 bắt đầu bằng những bông phượng đỏ thắm. Một sáng, tôi thấy gốc phượng già bên cổng trường hoa vương khắp mà lòng xót xa ngẩn ra nhìn. Tiếng ve lan từ nơi này sang nơi khác, kéo thành những chuỗi dài râm ran, không rõ từ lùm cây nào nhưng đổ vào lớp học. Nắng gay gắt nhảy múa làm sáng lên những tán phượng đỏ rực hoa báo hiệu một mùa thi đang đến rất nhanh. Những điều tưởng như không ăn khớp đó lại làm nên một mùa hè, lại làm cho học trò ngẩn ngơ.
Sang năm tôi là sinh viên năm 3, và rồi đây tôi cũng sẽ trở thành sinh viên năm cuối, tôi cảm thấy thời gian sao mà trôi nhanh quá, chỉ một cái chớp mắt thôi, trong tay mỗi người chỉ còn là kỷ niệm. Thời gian đâu có chờ đợi ai, cứ vùn vụt trôi qua nhanh đến nỗi đôi khi chẳng thể nhận thấy. Tự nhủ mình nên quý trọng quãng thời gian cuối cùng được ở bên bạn bè, thầy cô, được học tập dưới mái trường HUTECH mến yêu. Bốn năm học không dài nhưng cũng không ngắn nhưng đủ để những con người xa lạ trở nên thân thiết giống hệt như một gia đình, dưới sự dạy dỗ, chỉ bảo của các thầy cô dưới mái nhà HUTECH.
"Sau tháng quân sự, chúng tôi gần gũi và hiểu nhau hơn..."
Tôi nhớ mãi những tiết học quân sự của thầy Hùng với những buổi tập điều lệnh đội ngũ đầy vất vả. Tác phong mẫu mực và nhanh gọn của thầy đã khiến sinh viên quản trị chúng tôi vô cùng thán phục và... khiếp sợ. Tôi vẫn nhớ như in lời dạy của thầy ngay từ buổi học đầu tiên” Các bạn là những người trẻ, vậy các bạn phải thể hiện bản lĩnh của tuổi trẻ được thể hiện qua tác phong của người lính. Đi thật hiên ngang, ngồi phải ngay ngắn, đàng hoàng...” Sau tháng quân sự, chúng tôi gần gũi và hiểu nhau hơn, tác phong cũng nhanh nhẹn và dứt khoát lên rất nhiều, nhưng điều quan trọng hơn là chúng tôi được hiểu rõ hơn những kiến thức về Tổ quốc, bảo vệ chủ quyền, ý thức công dân khi là những chủ nhân tương lai của đất nước. Tôi nhớ và yêu những giờ Tư tưởng Hồ Chí Minh của cô Hà, cô có cái nhìn xa xăm và giọng nói ngọt ngào làm sao. Mỗi giờ lên lớp của cô là tất cả sinh viên 2 lớp 13DQT của chúng tôi đều lắng nghe một cách say mê. Thỉnh thoảng, chúng tôi còn được nghe tình khúc của Văn Cao, từ đó chúng tôi mới được hiểu thêm những Suối Mơ, Đàn chim Việt, Sông Lô... ngoài một Tiến quân ca mà chúng tôi vẫn hát mỗi buổi sáng chào cờ khi còn là học sinh. Tôi nhớ thầy Ngọc dạy Mác-Lênin. Thầy có cái nghiêm khắc, chừng mực, khó tính nhưng rất hiền. Người thầy hiền hậu, chất phác, giữ chúng tôi ngay hàng thẳng lối bằng quỹ đạo của một người cha. Thầy dạy chúng tôi: viết bài phải ngẩng cao đầu. Thầy dạy chúng tôi: viên phấn viết phải bẻ đôi. Những điều giản dị ấy càng lớn ta càng thấy trân trọng mà lúc bé chẳng mấy khi lưu tâm để ý. Tên chúng tôi thì thầy không thuộc hết nhưng thầy nhớ mặt từng đứa, đặc biệt là những đứa con nhà nghèo, những đứa gia đình có chuyện buồn. Tôi thấy dường như không gì có thể thoát khỏi đôi mắt của thầy...
Bước chân vào giảng đường đại học là một niềm hạnh phúc, là một sự công nhận cho 12 năm đèn sách. Với riêng tôi, học tập dưới mái trường ĐH Công Nghệ TP. HCM - HUTECH giúp tôi xóa bỏ đi những khoảng cách lớn mà với tôi cũng như nhiều sinh viên khác còn mới lạ, bỡ ngỡ. Những ánh mắt đầy thân thiện mà tôi nhận được mỗi ngày, những sự quan tâm từ bạn bè, thầy cô, những kiến thức tôi thu nhận được, tất cả đều dưới mái trường này.
ĐH Công Nghệ ơi! Điều tôi muốn nhắn gửi tới bạn bây giờ gói gọn trong hai chữ “Cám ơn”. Cảm ơn mái trường nơi ghi dấu bước trưởng thành trong cuộc đời tôi. Cảm ơn thầy cô, bạn bè… những người luôn kề vai, sát cánh bên tôi…
Bài dự thi của sinh viên Trương Văn Hoàng Thưởng
Lớp 13DQT32
Khoa: Quản Trị Kinh Doanh
| * Ban biên tập cuộc thi "Tôi yêu HUTECH 2015" sẽ chọn đăng những tác phẩm dự thi xuất sắc nhất thuộc tất cả các thể loại dự thi như bài viết, thơ ca, hình ảnh, video clip, Vblog,...trên website: www.hutech.edu.vn kể từ ngày 30/3 đến hết ngày 18/4/2015. Các tác phẩm chọn đăng sẽ nhận được những món quà hết sức ý nghĩa mang đậm dấu ấn 20 năm thành lập Trường từ Ban tổ chức. Độc giả có thể theo dõi bài dự thi tại www.hutech.edu.vn hoặc www.facebook.com/hutechuniversity (Bài dự thi sẽ được đăng trên trang Facebook www.facebook.com/HutechUniversity vào lúc 10h, 14h và 16h hàng ngày) * Bài dự thi vui lòng gửi về địa chỉ: bantin@hutech.edu.vn từ ngày 24/3 đến 24h00 ngày 16/04/2015 |
Phòng Tư vấn - Tuyển sinh - Truyền thông